Bóng tối của Antumbra trải dài xuống quảng trường bên dưới, đèn hoa giăng đón chỉ là những con đom đóm bay qua rồi sẽ sớm vụt tắt. Chỉ có Vanessa Noa Noa đứng trên đỉnh tháp mới nhận ra sức mạnh chôn giấu trong ngọn tháp này lớn lao đến mức nào.
“Đã tìm ra rồi.”
Giọng nói lạnh lẽo nhuốm màu mệt mỏi của bà đồng vang lên ngay phía sau. Bà đồng hầu như chẳng bao giờ lộ mặt ngoài ánh sáng, dù chỉ là ánh sáng của những ngọn nến đơn lẻ.
“Đứa trẻ đã đến cùng Antonio de Castro hôm nay là vật chứa hoàng hảo cho Oán Linh.”
“Tẩy não đã xong chưa?”
“Không thể chắc được. Đứa trẻ của Oán Linh khác biệt. Nó không cho ta nhìn xuyên qua tâm trí.”
“Không sao đâu.” Nữ hoàng đẫm máu mỉm cười. “Cha ta đã chọn thì không sao cả. Tiệc đã mở, thiên thần đã đến rồi.”
Vanessa Noa Noa quay trở vào trong tòa tháp, vẫn còn vài việc nữa phải chuẩn bị trước nghi thức “hiến tế”. Biết bao nhiêu năm chờ đợi rồi… cho đến khi đứa trẻ của lời tiên tri xuất hiện và thiên sứ giáng trần. Đẹp đẽ làm sao, đêm nay thiên sứ sẽ loan tin… sự ra đời của một con ác quỷ mới.
*
Vanessa Noa Noa bước vào đại điện, Hans Blomqvist sẽ là một trở ngại không nhỏ. Sức mạnh mà ông ta kiềm chế trong từng thớ da thịt thật đáng sợ. Xương khớp đã được tôi luyện qua không biết bao nhiêu trận chiến dù được y phục che phủ cũng không mất đi khí tức đe doạ. Đại hiệp sĩ hộ tống thiên thần trong lồng vàng quả là một món trang sức tuyệt vời, một linh hồn tuyệt đẹp trong bộ sưu tầm của nữ hoàng.
Từ khi bước vào phòng dạ vũ, Hans đã được chọn là bạn nhảy của Vanessa. Đối với những nhát chém tách rời không gian của Hans, Vanessa là thiên địch tự nhiên. Không gian muốn hoàn toàn bị tách rời phải được khép kín bởi các nhát chém liên tục. Trong khi đó niệm tơ nhện của nữ hoàng có thể nối liền lại mọi thứ nhanh hơn cả một sát na.
Ngay khi phòng tiệc được dựng nên, Vanessa đã giăng tơ khắp nơi. Hans có cắt đứt không gian bao nhiêu lần cũng sẽ không thoát được. Tốc độ phục hồi của tơ nhện nhanh hơn nhát chém có thể tách biệt không gian hoàn chỉnh. Tơ lại rất dai và bền, đã bước vào là không thể thoát.
Từ khi bước vào căn phòng này, tất cả đều đã bị bắt giữ. Hans nắm bắt tình huống rất nhanh chóng và cũng rất bình tĩnh. Ông ta là loại người tự tin có thể giải quyết được mọi việc. Đặc biệt là về nhiệm vụ thanh tẩy, ông ta tin tưởng tuyệt đối vào sức mạnh của thiên thần.
Thiên thần mang sức mạnh thanh tẩy và hấp thụ mọi niệm lực, một vũ khí tuyệt mật của hiệp hội. Có lẽ, là vũ khí đang hoàn thiện và thanh tẩy Oán Linh cũng chỉ là một trong các nhiệm vụ thử nghiệm của hội thợ săn.
Tuy nhiên nếu thiên thần có thể thanh tẩy Oán Linh, Oán Linh cũng có thể ăn thịt thiên thần và biến sức mạnh của thiên thần thành của mình. Chỉ có một điều kiện bắt buộc: Thiên thần phải chết. Oán Linh chỉ có thể hấp thụ cái chết mà thôi.
Vanessa nhìn theo thiên thần rời khỏi chiếc lồng vàng, lê từng bước mệt mỏi vào trong chánh điện, thầm nghĩ: Loại thiên thần gì thế này? Giống như một hồn ma thất thểu thì đúng hơn. Chỉ có sức mạnh toả ra từ thiên thần là kích động nữ hoàng. Thứ sức mạnh mà ngay cả bóng tối của Antumbra cũng không thể che phủ được hào quang. Ả vẫn chưa phát triển hết sức mạnh của mình. Vầng hào quang bao phủ chỉ chống lại được một số thực thể bóng tối chứ không thể ngăn cản con người. Chỉ cần có thể loại bỏ đám hộ vệ, áp sát thiên thần thì ả chỉ là một con bé yếu ớt.
Vanessa che dấu ý nghĩ của mình bằng một ly sâm-panh.
“Uống cùng ta chứ, hiệp sĩ, trong lúc chờ đợi một khởi đầu mới của thành Umbra.”
Trái với dự đoán của nữ hoàng, Hans Blomqvist cầm lấy ly rượu, uống cạn.
“Cô có biết tại sao ta lại để thiên thần đi vào không?”
Nữ hoàng nhướng một bên mày và tô điểm khuôn mặt quyến rũ bằng nụ cười đỏ thắm.
“Không phải chúng ta đang bàn bạc sao? Ta không chỉ muốn một vùng đất mới mà còn một vị trí trong Thập Nhị Chi.”
Hans đặt ly rượu xuống bàn, co dũi những khớp tay:
“Một vị trí trong Thập Nhị Chi với mớ tơ nhện giăng khắp phòng đe dọa ta sa?” Hiệp sĩ gỡ cặp kính râm dài. Bên dưới đôi mắt màu xanh lạnh làm người khác nghĩ ngay đến màu sắc của những dòng sông băng. “Bọn ta cũng có một lời tiên tri đó. Ác quỷ của các ngươi hay thiên thần của chúng ta, chỉ có một sẽ tái sinh và ta sẽ bảo đảm các ngươi không có cơ hội đó.”
Chính vào thời khắc dứt lời, Hans Blomqvist ra tay đồng loạt với mười hai niệm nhân còn lại.
Nhát chém không phải cắt rời không gian mà làm sụp đổ toà nhà.
Đám đông tụ tập vì bữa tiệc bỏ chạy tán loạn.
“Ta đã giải tán lũ cừu hiến tế rồi.” Hans cười nhạt.
Vanessa rít lên một tiếng mỏng, cơ thể tuyệt đẹp của ả bay vút lên, mái tóc vàng xù ra, mọc dài vô tận, vô số tơ niệm tạo tác trong không gian một chiếc mạng nhện khổng lồ mà tất cả người dân lẫn đoàn vệ sĩ đều sẽ là mồi ngon.