Tuy nhiên thực ra Lưu Dung thực ra chỉ bỏ chạy hai lần. Lần thứ ba Lãnh Bái Nhiên không cho y cơ hội để chạy.
Hắn tìm đến vào lúc Lưu Dung đang ngâm mình trong hồ nước nóng. Cho dù y là nam tử, cũng không thể không có mảnh vải trên người mà bỏ chạy khắp nơi.
Lãnh Bái Nhiên xuất kiếm, hàn khí từ Tuyết kiếm, để lại một lớp băng mỏng trên hồ nước nóng. Mũi kiếm đã chạm vào yết hầu Lưu Dung để lại một giọt máu nhỏ vậy mà y vẫn không một chút nhích động. Thậm chí trên môi còn có một nụ cười.
- Cá hồi ở địa phương này rất tươi, Trúc Diệp Thanh cũng vô cùng nổi tiếng, đặc biệt hương vị lại càng phong phú sau khi người ta ngâm mình trong nước nóng. Huynh muốn thử một lần không?
Băng trên hồ nước nóng đã tan hết, hơi nước lại tỏa lên mù mịt, nhiệt độ đã quay lại ấm áp như ban đầu.
Kiếm của Lãnh Bái Nhiên cũng thu lại. Lần này là hắn tự đâm vào cổ họng của chính mình.
Ngay lập tức, Lưu Dung chẳng ngần ngại gì mà nhảy khỏi hồ nước nóng, dùng tay trần mà bắt lấy kiếm của hắn.
Lãnh Bái Nhiên nếu lúc đó không dừng lại đạo lực thì tất cả những ngón tay của Lưu Dung đều đã bị cắt đứt rồi.
- Tại sao? – Hắn hỏi.
- Huynh là bằng hữu của ta mà.
Lãnh Bái Nhiên chỉ có kiếm là bằng hữu. Hắn đã quá quen với cô độc đến mức chẳng còn thấy cô độc tồn tại. Hắn nhìn dòng máu trên tay Lưu Dung nhuộm đỏ lưỡi kiếm của mình thốt ra mấy tiếng.
- Ta thua rồi.
Ba chữ này, cả đời hắn cũng chưa từng nghĩ sẽ có lúc nói ra.
Bỗng nhiên, hồ tắm rung động. Cả mảng tường bao quanh sụp xuống, trong đám bụi mù mịt hiện ra một con tàu lớn và hạ lạc ngay bên bờ hồ.
Bụi vừa tan, trên tàu có một cô nương hỏi vọng xuống:
- Xin hỏi có phải Đoạn Mộng đao Lưu Dung đang ở đây?
Lưu Dung đáp lời.
- Tại hạ đúng là đang tắm ở đây, nhưng con thuyền của cô nương đã đè lên y phục của tại hạ rồi.
Vị cô nương trên thuyền cười khúc khích, ném về phía y một bộ y phục hoa lệ.
- Không sao, không sao… ta đã chuẩn bị lễ phục cho huynh. Lên thuyền đi, Giang Nam Lục Cửu đang chuẩn bị thành thân với trưởng công chúa nhà ta, nhất định mời mời huynh đến dự.
- Lục Cửu thành thân sao? Vậy thì ta không đi không được..
Lưu Dung đáp lại.
Cô nương nhìn y mặc y phục vào chẳng có chút xấu hổ nào, lại còn tấm tắc khen.
- Huynh cũng là một trang nam tử anh phong tuấn lãng. Nhị công chúa nhà ta vẫn chưa có ý trung nhân, ta đưa huynh về giới thiệu với nàng ta.
Lưu Dung bật cười.
- Vị bằng hữu này của ta cũng chưa có thê tử, đưa y đi cùng sẽ càng đông vui.
- Vậy thì càng tốt.
Lãnh Bái Nhiên còn chưa kịp hiểu gì thì Lưu Dung đã kéo y nhảy luôn lên chiếc thuyền lớn.
Chiếc thuyền lớn cứ như vậy mà dong buồm, rẽ mặt đất mà đi sâu vào lòng núi. Nơi đó là chỗ ở của Doanh thị đại tộc, một trong ba gia tộc huyền bí nhất cổ kim. “Doanh cơ tuyển phu” cũng là một sự kiện nổi tiếng trên giang hồ thời bấy giờ, dẫn đến không biết bao nhiêu hung hiểm, bí ẩn đằng sau. Cũng là từ lần đó mà Lãnh Bái Nhiên, Lục Cửu và Lưu Dung kết thành một bộ ba đầy tính truyền kì.