Hisoka lau vết máu trên mắt, vài vết thương nhỏ chẳng có ý nghĩa gì so với kích thích dâng trào trong cậu. Các cuộc chiến liên tục kích phát tiềm lực của cậu và Hisoka điên cuồng khám phá các khả năng của sức mạnh mới có được. Nếu không thể giải phóng cậu có lẽ sẽ phát điên.
Lũ sát thủ được rải khắp các tầng chỉ là món khai vị. Cử động của chúng quá thô kệch so với các chiêu thức có thể tung ra.
Chỉ là những con rối. Những món đồ chơi hỏng mà Hisoka không mấy quan tâm.
Áp lực cực lớn hơn đang toả ra bên dưới. Sức mạnh đang cô đọng lại ngày càng mạnh hơn khiến Hisoka chậm bước lại để đánh giá tình hình. Mặc dù vậy nụ cười trên môi cậu càng lúc càng nở rộng hơn.
Ta gặp bà ta ở đâu rồi? Câu hỏi thoáng qua ngay khi Hisoka đối diện với bà đồng. Cậu không thể nhớ rõ, kí ức từ sau khi đến thành phố này khá rối ren. Chỉ có mối nguy hiểm đang kích động tất cả các giác quan của Hisoka là vô cùng rõ rệt.
Một đối thủ chết chóc.
Dù đứng yên lặng, vẫn tỏa ra một sát khí nặng nề.
Hisoka lao đến.
Chỉ là một mồi nhử. Cậu muốn thử sức mạnh của kẻ thù.
Bóng dáng im lìm của bà đồng nhích động. Vùng không khí xung quanh xao động.
Dù đã vô cùng tập trung, Hisoka vẫn không thể thấy được bất cứ thứ gì đang diễn ra. Chỉ là bản năng mách bảo và cơ thể cậu lập tức phản ứng. Ngay lập tức cậu cảm thấy sự đau đớn quấn lên vai mình và mùi thịt cháy khét.
Axit.
Hisoka lùi lại thật nhanh trong góc tối. Bao bọc quanh bà đồng là một lớp axit dày đặc, có thể di chuyển theo nhiều hướng như một ngọn roi. Là bước phát triển tiếp theo của sức mạnh này sao? Hisoka suýt nữa thì bật cười thành tiếng.
Cậu nhận ra bóng tối quấn quanh bà đồng vẫn tiếp tục tăng cường. Nếu muốn hạ đối thủ này, cậu phải nhanh lên, trước axit tràn ngập khắp phòng.
Ẩn mình trong bóng tối, di chuyển những những khoảng không gian hẹp, Hisoka ném về phía bà đồng những đồ vật cậu nắm được trong tay.
Dĩ nhiên không có thứ gì chạm được đến gần. Điều cậu biết là phạm vi bao bọc của dòng chảy axit.
Bà đồng di chuyển.
Khác hẳn những con rối ở các tầng trên. Đòn tất công này vô cùng linh hoạt. Hisoka nhiều lần suýt chết trong gang tất.
Các đòn đánh của bà đồng liên tiếp, càng lúc càng nhanh hơn. Hisoka vẫn có thể tránh né nhưng càng lúc càng bị động hơn.
Mụ ta không muốn giết mình. Cậu nhận ra. Thậm chí bà đồng cũng không muốn huỷ hoại cơ thể cậu, hoặc nếu có đều tránh các vết thương chí mạng.
Giải thuyết có thể dẫn đến một chiến thuật mới. Hisoka không dám chắc. Cậu có thể liều mạng, nhưng cậu lại có tham vọng nhiều hơn thế. Cơ thể cậu có cảm giác về những cách khai thác sức mạnh lớn hơn mà Hisoka muốn thử nghiệm trong một trận chiến sinh tử.
Tránh né một đòn bằng axit ngay sát mạn sườn, Hisoka áp sát hơn, lao thẳng vào hữu thủ của bà đồng. Một đòn đánh có thể xé nát cổ họng cậu.
Bà đồng tạt ngang đòn đánh ngay đúng thời khắc Hisoka lăn mình đi.
Quả nhiên mụ không muốn giết ta.
Cậu bật dậy thật nhanh, cậu vừa tiến được vào phạm vi gần hơn. Những vòi axit cũng thu lại tránh giết chết cậu mà chỉ gây ra các vết bỏng trên da. Tuy nhiên điều này cũng đồng nghĩa cậu đã vào phạm vi kiểm soát của đối thủ.
Những tiếng động loảng xoảng vang lên liên tiếp. Cậu chấp nhận vài vết thương, để đập vỡ những tấm kính trong phòng đồng loạt.
Ánh sáng lịm dần.
Tiếng cười ghê sợ của bà đồng vang lên.
“Giãy giụa trong tuyệt vọng đi.”
Làn khói axit tỏa ra ngập ngụa khắp căn phòng, giữ chặt lấy Hisoka. Phạm vi quá gần để tránh né, chỉ có thể phòng thủ bằng cách tập trung toàn bộ khí bảo vệ cơ thể. Với sự tập trung này, cậu không thể di chuyển nữa mà chỉ chịu đựng cho đến khi sức mạnh cạn kiệt.
Lớp màn axit ghì chặt lấy Hisoka, bắt đầu đốt cháy da cậu.
Bà đồng tiến lại gần hơn, từng bước từng bước một. Đôi mắt chuyển thành một màn đen đặc và bàn tay xương xẩu đưa về phía lồng ngực cậu bé. Lớp axit như một cánh tay vô hình nhấc bổng cơ thể cậu lên không.
“Giao cơ thể ngươi cho ta.”
Hisoka vẫn mỉm cười.
“Tháng năm chia đều trong nó. Những kẻ mù đi tìm cơ hội. Còn lũ cơ hội, mù mắt vì lòng tham. Đó là cái gì?”
Bà đồng sững lại một chút rồi đôi mắt lồng lên tức giận.
“Ta không có thời gian chơi trò nhảm nhí với ngươi.”
Những ngón tay mụ chạm vào thái dương cậu.
Bất ngờ, vô vàn những mảnh gương vỡ dưới đất đồng loạt tấn công mụ.
Niệm… năng lực niệm sao? Không thể nào! Nó không thể học nhanh như vậy. Không thể.
Dù vậy, sức mạnh của mụ kết hợp với Oán Linh vẫn vượt trội hơn nhiều so với cậu thiếu niên hiện tại. Lớp màn axit tích lại, xé tan lớp gương và niệm bao bọc của Hisoka, làm bốc lên một làn khói xám. Tuy nhiên Hisoka đã tiến vào điểm mù của mụ.
Tiếng của cậu vang lên sát bên tai:
“Kẻ vô vị thì xứng đáng phải chết. Đáp án là một bộ bài của chính ngươi.”
Bộ bài của bà đồng, bộ bài chứa đầy niệm lực. Với sự hỗ trợ của niệm lực trong bộ bài, Hisoka có thể cắt qua lớp màn axit bao quanh, cắt qua động mạch cổ của mụ.
Lá Joker và lá ách cơ! Những lá bài không nói dối. Đứa trẻ được tiên tri sẽ trở về tháp bóng tối. Nhưng chúng không hề nói về chiến thắng của bà đồng.
Và Joker luôn xuất hiện!
Niệm lực bao quanh bảo vệ bàn tay của Hisoka cũng được giải trừ. Cậu liếm môi với mùi kẹo ngọt vừa bốc lên khi niệm lực của mình tiếp xúc với niệm axit.
“Bungee gum… món yêu thích của ta đó.”
Nụ cười nở trên môi cậu, hệt như nụ cười của lá Joker vừa được thả xuống xác chết của bà đồng. Tại sao ta lại có cảm giác mình đã từng sử dụng năng lực này? Cơ thể ta vẫn còn ký ức mà ta không thể nhớ?
Cậu nhìn lên, bên trên đỉnh tháp oán niệm khổng lồ tích tụ cũng đã được thiên thần thanh tẩy xong. Linh hồn của Oán Linh vừa thoát ra khỏi cơ thể bà đồng cũng sẽ bị nuốt chửng.
Axit trong căn phòng tiêu tan đi nhanh chóng, niệm lực chất chứa trong lá bài tiên tri cũng đã tan biến trong phép thanh tẩy.
Lửa cháy khắp toà nhà, có vẻ là một vụ hoả hoạn vô tình trong trận chiến. Ánh lửa soi sáng căn phòng thờ mênh mông.
Hisoka có chút thất vọng. Bà đồng rất mạnh so với một thiếu niên vừa thức tỉnh niệm, nhưng vẫn là thứ sức mạnh chắp vá của một món đồ chơi không toàn vẹn. Cậu vẫn còn ghi nhớ một cảm giác về một thứ sức mạnh thuần chất, hoàn mỹ đầy những hứa hẹn thách thức. Rung động đã từng trải qua khiến cậu vừa khắc khoải vừa bực dọc.
Ta đã mất đi điều gì đó!
Cậu tiến đến trước tấm gương trang điểm trên bàn, nhìn hình bóng phản chiếu. Quá khứ càng lúc càng xa vời đến nỗi Hisoka không được khuôn mặt trước đây của chính mình.
Thực ra cũng chẳng hề gì, nếu không có quá khứ thì cậu sẽ tự do hưởng thụ hiện tại này hơn.
Cậu vuốt ngược tóc mình lên bằng năng lực mới, hồng rực như một ngọn lửa mùa hè.
Cậu dùng màu trang điểm vẽ lên má, một ngôi sao của vũ hội. Cuộc đời hạn hẹp như vậy, tiếc gì không vui chơi?
Và bỗng nhiên Hisoka nhớ đến một giọt lệ. Cậu vẽ nó bên dưới mắt trái trước cả khi cậu kịp ý thức hình vẽ của mình. Hơi sững người trong gương, cảm xúc này lạ lùng đến phi lý. Có một điều gì rất đẹp và buồn liên quan đến giọt nước mắt sao? Hisoka chẳng thể nào nhớ ra được. Thậm chí lâu lắm rồi cậu chẳng biết tới nước mắt.
Không sao cả, những chuyện buồn thì nên quên đi, đã đến thì là duyên phận, cậu sẽ giữ hình giọt lệ dưới mắt trái.
Vậy là xong, tới lúc tiệc tùng rồi. Cậu sẽ đi tìm những đối thủ mạnh hơn, khiêu khích và trui rèn tìm lực trong mình, tìm lại cảm giác thỏa mãn mà cơ thể cậu vẫn khắc khoải.
Cậu thiếu niên đi ra ngoài tòa tháp đổ, biến mất trong làn mưa. Có người đang dõi theo cậu. Một người đàn ông từ góc tối một tòa nhà đổ nát.
Không cảm thấy được cũng không tỏa ra một áp lực nào thì bản năng của Hisoka vẫn mách bảo đó là một kẻ mạnh vô cùng. Sức mạnh cùng sự hiện diện đã bị ẩn đi hoàn hảo, nếu không phải là bản năng nhạy hơn loài dã thú của Hisoka, không ai có thể nhận ra được kẻ này.
Khao khát đang cháy rực trên da Hisoka, kể cả cái lạnh của cơn mưa cuối năm cũng không thể làm dịu đi. Nhất định sẽ là một trận chiến ra trò, người này khác hẳn với những đối thủ nửa vời trong tòa tháp đổ vừa qua.
Cậu nghiến chặt răng. Cậu điên rồ chứ không ngu ngốc. Vẫn chưa tới lúc… vẫn chưa tới lúc… để đạt được trình độ của kẻ này cần phải có thời gian.
Cặp mắt quan sát trong bóng tối, Hisoka bước qua, kiềm chết hết sức để đừng lao vào hắn. Tia mắt vàng nhận ra phù hiệu của hắn trong bóng tối. Có lẽ là của một hiệp hội nào đó… rồi sẽ có ngày…
Nụ cười siết chặt đôi môi mỏng của Hisoka…
Bóng đêm và mưa bao phủ lấy đứa thiếu niên vừa trưởng thành.
Dưới làn mưa tháng mười một lạnh lẽo, huyền thoại vừa bắt đầu với trang đầu tiên về khởi nguồn của hạnh phúc lẫn bi ai bị xoá trắng.