Tuyết Giải (6)

Chuyện kì lạ vẫn tiếp tục mấy ngày sau. Liên tục có rất nhiều kẻ lai lịch bất minh xuất hiện quanh vùng.  Dựa vào thân thủ của những người này, đều là cao thủ đệ nhất lưu, vậy mà Lãnh Bái Nhiên lại không nhận ra được người nào, có vẻ như chưa từng

Tuyết Giải (5)

Đường phố đã vắng hẳn người qua lại. Tuần phu gõ trống canh, quán ăn đêm thưa khách, thật tĩnh mịch.  Mùi thơm của một gánh mì xá xíu đưa đến mũi, Lãnh Bái Nhiên mới nhớ ra cũng hơn một ngày rồi mình chưa ăn gì. Hắn vào quán, gọi một tô mì xá

Tuyết Giải (4)

Sau bảy ngày thì lễ viếng kết thúc, đưa đi động quan. Quan tài dĩ nhiên không có xác. Đoàn người đưa tang dài hàng dặm. Hầu phủ cũng không định làm rình rang đến mức đó, chỉ là thiên hạ anh hùng lũ lượt kéo nhau về mỗi lúc một đông. Lãnh Bái Nhiên

Tuyết Giải (3)

Cứ mùa đông, Lãnh Bái Nhiên lại trở về Kiến Tuyết lâu giữa Mục Tinh Trì. Mục Tinh Trì đúng với tên gọi của nó, giống như một đôi mắt đầy những vì tinh tú, trong vắt, ẩn nhẫn, sâu thẳm. Trong đêm tuyết đổ lại càng như uống hết tinh tú từ trời cao

Tuyết Giải (2)

Tuy nhiên thực ra Lưu Dung thực ra chỉ bỏ chạy hai lần. Lần thứ ba Lãnh Bái Nhiên không cho y cơ hội để chạy. Hắn tìm đến vào lúc Lưu Dung đang ngâm mình trong hồ nước nóng. Cho dù y là nam tử, cũng không thể không có mảnh vải trên người

Tuyết Giải (1)

Lưu Dung, Lục Cửu và Lãnh Bái Nhiên chưa bao giờ kết bái huynh đệ, bọn họ cũng không sinh cùng ngày cùng tháng, cùng năm, nhưng “từ biệt” nhân thế cùng một thời điểm, để lại rất nhiều truyền kỳ về sau. Bọn họ thân thiết hơn huynh đệ đồng thời cũng rất khác

Bách Quỷ Dạ Hành (7)

Lục Cửu lắng nghe tiếng thở và nhịp mạch của y một lúc, rất mảnh nhưng trầm ổn, giống một mạch nước ngầm lúc tuyết tan. Nội công của y vững chãi và hùng hậu, sức sống của y lại càng mãnh liệt hơn, những vết thương này không thể đánh bại được y. Thương

Bách Quỷ Dạ Hành (6)

Tất cả cung tiễn thủ đều đã sẵn sàng. Phù Tang vương phi trừng mắt nhìn đám tàn binh tụ lại quanh thị trấn, sẵn sàng hạ lệnh thủ tiêu. Một người, một ngựa tiến về phía họ. Chính là tướng quân mặt đỏ, râu dài đã mất đi một tay. Tướng quân lên tiếng

Bách Quỷ Dạ Hành (5)

Bọn họ đi một quãng nữa, đến một vùng không khí tươi mát lạ lùng. Không khí khô nóng của sa mạc thay bằng hơi ẩm mát dịu, ngan ngát mùi hương. Xà nương quay lai nhoẻn một nụ cười. Mùi những hoa lan nhè nhẹ trong không khí mát lành, bên kia chiếc rèm

error: Content is protected !!