Cổ Ý – Xuân Phân: Đào Hoa (6)

Trăm năm sau có lẻ, trên ngọn Tuyết Sơn, thiếu niên nghe chuyện đọc đến đó thì báo cáo của Tiêu Lâm cũng hết. Y có chút nôn nóng. Y muốn nghe tiếp chuyện nhưng lão nhân mù đã hỏi: “Ngươi không cần thắp đèn sao? Ta ngửi thấy mùi sương lạnh dần, mặt trời

Cổ Ý – Hạ Chí: Khởi sự

Buổi sáng thức dậy, thiếu niên thấy rất sảng khoái. Dư âm của những câu chuyện ở lại trong lòng y, quả thực mang đến một mùa xuân mà lâu lắm rồi y đã quên mất. Như thường ngày, thiếu niên chuẩn bị điểm tâm, mang đến cho lão nhân mù.  Lão hôm nay có

Cổ Ý – Xuân Phân: Đào Hoa (14)

Thiên Cơ môn chủ đã chết. Bật cười một tràng dài rồi chết. Ít nhất hắn vẫn còn có thể làm một việc cuối cùng dưới tư cách một vương gia: tự quyết định cái chết của bản thân. Kiếm khách lãnh khốc cắt đầu Tử thân vương, giao cho người trong Phong đội đem

Cổ Ý – Xuân Phân: Đào Hoa (13)

Rốt cuộc thanh y nhân cũng đã chịu bỏ cuộc rồi. Dù nội công con người có cao đến đâu, cũng không thể cải tử hoàn sinh. Y hao tổn nội lực vì nàng cũng đã quá nhiều, chẳng còn cơ hội nào chiến thắng Tử thân vương.  Lúc y tay đặt lên cán thanh

Cổ Ý – Xuân Phân: Đào Hoa (12)

Ghi chép của Tiêu Lâm đến đó là hết. Một vài đoạn cuối đã bị mất kể cũng không quan trọng. Trận chiến ở Đào Viên kết cục cũng đã rõ.  Biết thiếu niên nhất định không hài lòng, lão già mù hỏi: “Ngươi còn có kiến giải gì?” Thiếu niên rải những tấm thẻ

Cổ Ý – Xuân Phân: Đào Hoa (11)

Thanh Y nhân chằng màng thanh kiếm, cố tình kéo phu nhân ra phía sau mình, lại dùng chính máu của mình bắn ra một cổ đạo lực. Tinh tinh mấy tiếng đã rơi xuống mấy chục cây kim châm đang hướng về chỗ Đào Hoa hạ sát..  Sắc mặt phu nhân trắng bệch. Hoa

Cổ Ý – Xuân Phân: Đào Hoa (10)

Thiếu niên đặt những tờ giấy cổ xuống, nâng niu như trứng, tựa hồ sợ làm kinh động đến năm tháng cũ. Những ghi chép của Tiêu Lâm đoạn sau bị mất rất nhiều. Các trang giấy cháy loang nhiều chỗ, vết mực nhòe cũng tro bụi, thật khó để đọc ra. Thiếu niên không

Cổ Ý – Xuân Phân: Đào Hoa (9)

Tiêu Lâm tỉnh lại toàn thân hư nhược. Y ngay lập tức phát hiện ra bản thân không bị trói, nhưng cơ thể hư nhược, ngay cả một chút sức lực cử động cũng không có. Y ở trên sàn đã lạnh, có vẻ trong ngục thất ẩm thấp, xa xa chỉ có một ngọn

Cổ Ý – Xuân Phân: Đào Hoa (8)

Thiếu niên đặt tờ ghi chép xuống bàn, trước mắt như bày ra một trận cờ thế đang đến hồi vãng cuộc mà thắng bại vẫn chưa hoàn toàn ngã ngũ. Màn hư ảo trước mặt vẫn đầy biến động. Đôi mắt thiếu niên sáng rực lên, thật hận mình không sinh ra vào thời

Cổ Ý – Xuân Phân: Đào Hoa (7)

Đào lý phương phi lê hoa tiếu, Chẩm tỷ ngã chi đầu xuân ý náo. Thược dược a na lý hoa tiếu, Chẩm tỷ ngã vũ nhuận hồng tư kiều Giữa vườn hoa xuân xao xuyến, nàng với tay hái một nhánh hoa lê. Hoa lê trắng, y phục trắng, khuyên ngọc trâm vàng rung

error: Content is protected !!