I. CHUỒN: AMERIUS COLUS (2)

Spread the love

Hoành tráng, sa hoa và chết chóc, màu của vàng và màu của máu đều lấp lánh như nhau, đều là những màu yêu thích của Amerius. Chúng đều lấp lánh trên nước da có màu bóng tối của ông ta, trên nụ cười khoe những chiếc răng vàng của ông ta…

Amerius có lẽ đã vô cùng mãn nguyện, tưởng tượng ra viễn cảnh Hans và phái đoàn thợ săn đầm mình trong thứ nước dơ bẩn bốc mùi, xuất hiện giữa bữa tiệc đẳng cấp thượng lưu. 

Tuy nhiên khi những nhát đao của Hans chém vỡ khối nước, chẳng có mảy may một vết bẩn, một mùi hôi nào trên y phục đoàn người.

Chiếc lồng vàng lơ lửng an toàn trên một khối không gian riêng biêt sau khi khối nước đen vỡ oà. 

Amerius vỗ tay ba lần.

Sàn nhà vàng di chuyển, lớp vàng này thay thế cho lớp vàng kia. Lớp bên dưới trồi lên, sáng bóng. Lớp bên trên nhơ nhuốc bị lật xuống, giấu nhẹm đi phía dưới.

Trong nháy mắt, nước hoa hồng lại được xịt lên, hương thơm, ánh nến, sắc màu lung linh của các ngọn đèn chùm đã sẵn sàng, kể cả quan khách cũng đã đến.

Một bữa tiệc hóa trang rực rỡ.

Mọi người bước từ phòng này sang phòng kia mà không hề nhận ra nơi này vừa tràn ngập nước cống rãnh.

Khắp nơi là những người biểu diễn mang đến các tiết mục giải trí ngoạn ngục. Các vũ nữ khỏa thân, những diễn viên tung hứng, những nghệ sĩ nhào lộn, nhạc công… 

Cúi người trịnh trọng, nhà vua ẩn nhẫn và tàn ác của những đường cống ngầm cao giọng:

“Cho phép ta được giới thiệu, Vanessa Noa Noa, nữ hoàng khoái lạc, nữ hoàng đẫm máu và người phù trợ các bữa tiệc sa hoa.”

Vanessa Noa Noa là một phụ nữ kiêu sa, đầy mê hoặc theo đúng mọi nghĩa. Lúc ả bước xuống từ những bậc thang dát vàng, tất cả ánh mắt đều dồn vào ả như thiêu thân thấy mặt trời. Tất cả, chỉ trừ Hans Blomqvist phải kiềm lại cảm giác muốn ói mửa.

Người đàn bà này đang thối rữa.

Các giác quan cực kỳ nhạy bén của một thợ săn lão luyện đặt vào chế độ cảnh giác cao độ. Cái ác hiện diện ở nơi này sâu sắc hơn Hans từng ước lượng. 

“Thất lễ cho ta, các thiên thần hộ mệnh.” Nữ hoàng đẫm máu nhoẻn nụ cười trước khuôn mặt vô hồn của Hans Blomqvist. “Chúng ta cần phải biết các vị có đủ tư cách để bước vào ngôi đền của bóng tối.” 

Ngay bây giờ. Đôi mắt Hans rực lên sau cặp kính râm. Tay thợ săn lão làng đã nhận ra lý do vì sao lại cảm thấy bất an. Căn phòng này nối liền với tháp tối Antumbra. Niệm lực vừa được sử dụng để đưa họ lên đây và niệm lực đã cắt đứt quả cầu nhất định Oán Linh đã cảm thấy được. Nếu Hans động thủ, có thể sẽ đánh đồng với mối đe dọa tấn công. Nhưng viên thợ săn chưa bao giờ e ngại các trận chiến.

Một nhát chém đồng loạt xuất ra từ những con dao vô hình. Tiếng nhạc của buổi đại tiệc xa xăm dần, ánh nến tắt đi, vũ công rời xa…

Không gian quanh chiếc kiệu vàng đã bị cắt rời, di chuyển đến một “chiều” khác mà những người bị bỏ lại trong không gian cũ không thể chạm tới được. Đối diện với Vanessa Noa Noa, thợ săn lên tiếng:

“Ngươi đã nhận ra phải không? Căn phòng tiệc đối diện với điện thờ, và ngươi vừa dâng cống phẩm. Niệm lực không phải thuộc về Umbra đã được nhận ra, một cuộc chiến nhỏ của chúng ta sẽ là dấu hiệu của sự xâm lược.”

Han khụt khịt chiếc mũi khoằm.

“Bữa tiệc này với tám trăm ngàn người dân của Umbra là con tin để các ngươi bảo đảm hiệp hội sẽ không thanh trừng các ngươi trước khi thanh tẩy Oán Linh?”

Nữ hoàng vuốt một lọn tóc vàng óng.

“Sắc sảo lắm, thợ săn Hans. Các vị sẽ phải cẩn trọng hơn khi người dân của Umbra đều được mời đến. Bọn ta muốn có nhiều bảo đảm hơn là một lời hứa.”

“Ta không thấy Antonio có mặt, xem ra các ngươi không chỉ muốn một thỏa thuận khác mà còn muốn tái lập lại trật tự của ba vua.”

“Ta nghĩ đây là việc cá nhân.” Nữ hoàng đẫm máu nhoẻn miệng cười. “Sao chúng ta không cùng bàn luận trong khi cùng uống một ly rượu ngon nhỉ?”

Ả vỗ tay, vạt lụa sau của chiếc váy đỏ cứ thế mà dài ra, dài ra, vươn ra khỏi không gian bị Hans Blomqvist cắt rời, kết nối với cổng vào của ngôi đền bóng tối. 

Các vị khách vẫn đang ăn uống, không ai để ý đến một đoàn người âu phục đen bảo hộ một chiếc lồng vàng. Rèm đang được kéo xuống, ánh sáng yếu dần đi, khách trong phòng cũng bắt đầu kéo qua phòng khiêu vũ. Amerius đang đón tiếp họ.

Chỉ còn Vanessa chờ đợi trong căn phòng giờ đã được đóng kín cửa. Nữ hoàng đang chuẩn bị nêu ra lời đề nghị của mình thì chiếc lồng vàng rung lắc mạnh. 

Hans nheo mắt lại. Thiên sứ có lẽ đã nhận ra sự tồn tại của Oán Linh. Việc thanh tẩy là không thể trì hoãn.

“Mở lồng ra.” Hans ra lệnh cho thuộc hạ và nói với Vanessa. “Và chúng ta sẽ nói chuyện trong khi thiên sứ làm việc của mình.”

Đôi mắt xếch của nữ hoàng trở nên giá lạnh. Xem ra Hans không thể cản trở được khi thiên sứ đã muốn hành động. Sự tự tin của đoàn thợ săn khẳng định sức mạnh bất bại của thiên thần. Trong ván bài này xem ra thiên sứ ở trên cơ ác quỷ, chỉ là con bài bất ngờ thì vẫn còn ở trong tay Vanessa. 

Nữ hoàng đẫm máu chưa bao giờ muốn một thỏa thuận. Các vì vua của Umbra không thỏa hiệp, chỉ chiếm đoạt mà thôi.AMERIUS COLUS

Leave a comment

Your email address will not be published. Required fields are marked *

error: Content is protected !!