10. Hoa Diên Vỹ Vàng

Spread the love

Một buổi trưa đi xuống núi, ngang qua một hồ nhỏ xanh um, vẻ đẹp lặng lẽ của một bụi diên vĩ vàng khiến tôi xúc động. Mưa vừa đổ không lâu trước đó, nước còn đọng trên từng phiến lá dài và viền quanh cánh hoa vàng mỏng manh. Sức sống ngạo nghễ của bụi cây độc lập với khung cảnh bờ hồ lau sậy thấp xung quanh, những bông hoa ngước nhìn mưa, chẳng cúi xuống nhìn hồ. 

Mặt hồ cũng hơi xa để lưu giữ cái bóng của diên vỹ, trong khi bầu trời cong sau trận mưa trong vắt như một nhãn cầu bao bọc nhân gian làm tôi nghĩ đến những đôi mắt ghép. Nếu tất cả gương và hồ trên địa cầu này đều là một phần của đôi mắt ghép khổng lồ, thì mọi sinh thể đều là cái bóng phản chiếu của một thế giới khác.

Nơi đó, Narcissus nghiêng người xuống dòng sông thì bị kéo xuống bởi những nàng tiên nước si mê vẻ đẹp của chàng. Chàng được mẹ cứu lên, che giấu chàng khỏi sự khát khao của các nữ thần bằng cách đẩy đến thế giới này. Nơi đây, vẻ đẹp của chàng lại làm mọi người kinh ngạc. Narcissus trở thành một biểu tượng của sự mê hoặc, suốt ngày các paparazzi và người hâm mộ bao vây. Chàng mệt mỏi chạy trốn vào rừng, lang thang nhiều ngày đến khi quần áo bẩn thỉu, râu tóc mọc dài. Nhìn thấy một bờ sông, chàng sợ chẳng dám tới gần, liền đào một hồ bùn gần đó lấy nước uống, lấy bùn trét lên mặt. Cái hố, sau này mọc lên một bụi diên vỹ vàng.

Ra khỏi rừng chẳng ai nhận ra Narcissus nữa. Chàng chọn một thành phố lớn, hiện đại và đông đúc như một khu rừng nhiệt đới để “làm tổ” trong một tòa nhà cao tầng. Mọi người bận rộn đến độ chẳng ai để ý đến ai. Chỉ có báo chí thỉnh thoảng vẫn đăng tin về một nam thần ẩn cư, từ chối hết mọi lời mới đóng phim, sự kiện. 

Năm tháng trôi, Narcissus đã qua thời hai mươi, ba mươi rồi đến bốn mươi… với cảm giác vô nghĩa. Vào ngày sinh nhật lần thứ bốn mươi lăm, chàng bị thu hút bởi những bông diên vĩ vàng kiêu hãnh trong hàng hoa nên mua về một bó. Buổi tối bình lặng như mọi buổi tối khác, trời đổ mưa, radio phát nhạc cổ điển, Narcissus chập chờn mơ thấy mặt hồ sâu, dòng nước lạnh, rêu móc lả lướt qua là da hơi thở vô vàn loài cá ùa vào mặt. Chàng giật mình tỉnh lại, những bông diên vĩ vàng trên bàn ăn vẫn diễm lệ, và mờ nhạt phía sau cái bóng của chàng in trên khung cửa sổ nhìn ra thành phố đêm, vừa quen vừa lạ.

Narcissus bật dậy, vào buồng tắm soi gương, lâu lắm rồi chàng không muốn nhìn thấy khuôn mặt mình. Chàng cắt tóc, cạo râu… mỉm cười…

Tôi kể câu chuyện đó với bụi hoa diên vỹ rồi trở về. Hôm đó, trên ti-vi phát chương trình về các khu rừng rậm Nam Mỹ, giọng đọc trầm kết luận rằng: mỗi một cá thể dù nhỏ nhoi nhất cũng đóng góp một phần quan trọng vào sự sống khổng lồ và phức tạp của cả cánh rừng nguyên sinh. Cụm hoa diên vỹ trong khu rừng chắc hẳn cũng có một vai trò nào đó rất quan trọng với sinh quyển của ngọn núi. Narcissus cũng như vậy đối với khu rừng vô cơ của những ngôi nhà chọc trời. Hẳn là cuối cùng anh ta đã nhận ra điều đó, và mỉm cười hạnh phúc. 

Leave a comment

Your email address will not be published. Required fields are marked *

error: Content is protected !!